Những lúc tuyệt vọng như vậy Hải chỉ nghĩ: “GIÁ NHƯ TÔI CHƯA TỪNG ĐƯỢC SINH RA!” Thở dài vì trái với vẻ yên bình đó, đằng sau cánh cửa phía sau bóng lưng bà là nơi cháu trai bà đang vận lộn với số phận, một số phận đáng thương. Phim sex loan luan Nhưng tiếp đến 5 tuổi cơn điên loạn của cậu lại đến. Hải đến trường trong ánh mắt dè bỉu của làng xóm bạn bè, đấy là điều bình thường trong cuộc sống hàng ngày của cậu, nhưng dù sự thật là dù tự nhủ mình đã quen với điều đó nhưng trong ánh mắt cậu vẫn phảng phất nỗi buồn và cả sự cô đơn. Một bà lão ngồi trước hiên nhà ngắm nhìn bầu trời bình yên ấy và thở dài. Hắn là Hải, nhắc đến hắn là người dân trong làng đều tặc lưỡi lắc đầu. Được một thời gian tiếp khi người ta đã nghĩ rằng có khả năng cậu đã khỏi bệnh thì cậu lại lên cơn, cứ vậy 1 năm rồi 8 tháng, rồi 6 tháng, rồi 3 tháng, khoảng cách giữa các lần lên cơn cậu rút dần, rồi thậm chí là bất thình lình chỉ là đôi 3 ngày. Người ta thấy cậu ôm đầu và lăn lộn trên đất, nói năng lung tung, nhưng không ai dám đến giúp cậu kể cả những người lớn. Tại một ngôi làng nọ, khi hoàng hôn dần buông xuống, nơi đây thật yên bình. Làng xóm đàm tiếu trêu chọc, chứng kiến quá nhiều cảnh con mình điên loạn, áp lực quá lớn lên đôi vợ chồng ấy, rồi đến một ngày họ đường ai nấy đi, bỏ lại cậu cho bà nội, rời xa chốn làng quê này, để không còn sống trong những lời dè bỉu đàm tiếu ấy, để không còn thấy cảnh con mình điên loạn nữa.
